Truyện ngắn

 Hôm nay tôi có nhiều tâm trạng để viết lên câu truyện cho chính tình yêu của tôi.

         Chúng tôi biết nhau đã khá lâu qua 1 người bạn thân của tôi, nhưng mãi đến gần đây mới thực sự quan tâm và để ý đến nhau. Thời gian ấy chúng tôi hay về quê 1 người bạn chơi chung để rùi tình cờ chúng tôi có nhiều thời gian nói chuyện và tiếp xúc với nhau hơn. Tôi hay thấy a nhìn tôi cười và rất chu đáo với tôi, a đã chở tôi đi chơi trên chiếc xe đạp của đứa bạn trong buổi chiều đầy nắng và gió. Thời gian về đây chơi và gặp nhau có hơn 2 lần nhưng dường như tôi cảm nhận được rằng a rất quý mến tôi, đặc biệt là mỗi lần tôi cười thì a rất chăm chú nhìn tôi.

        Sau những lần đi chơi đó thì trở lại thành phố chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau, a hay gọi điện nói chuyện rùi tâm sự cùng tôi. Đơn thuần vì a chỉ muốn chúng tôi là bạn vì thời gian này a chưa muốn quen hay yêu ai hết. tôi cũng hiểu được những điều đó nên cũng luôn chia sẻ cuộc sống cùng a. Sau rất nhiều lần nói chuyện thì dường như tôi cảm thấy chán với cách nói chuyện của a, a luôn kể miên man những câu chuyện của a mà tôi nghe không hiểu gì hết. Nhưng a vẫn thường gọi điện và tâm sự cùng tôi, tôi chỉ biết lắng nghe và lắng nghe…..
Để rồi cái ngày sinh nhật của tôi đã đến, tôi đã mời a xuống dự sinh nhật cùng với đám bạn thân của tôi. Bữa đó tôi đã lấy hết sự can đảm của mình để ngỏ lời với a rằng.

Hôm nay anh làm bạn trai em nha
uhm” câu trả lời không cần suy nghĩ của a đã làm cho tôi cảm thấy bất ngờ, tôi không nghĩ là a lại có thể chấp nhận một lời yêu cầu nhanh như vậy. Nhưng điều đó làm cho tôi rất vui vì ít nhất là a không dám từ chối. Khi đến gặp đám bạn tôi đã rất vui và hãnh diện khi giới thiệu a là bạn trai của tôi. Mọi người đều bất ngờ và ngạc nhiên khi thấy tôi dẫn một người lạ đến giới thiệu là bạn trai. Thế rồi mọi người đều rất tò mò và hỏi “sao chúng tôi quen được nhau và yêu nhau lâu chưa”. Dường như chủ đề này rất được các bạn của tôi quan tâm thì phải và điều đó cũng làm tôi vui. 
            Nhưng tôi biết cái điều tôi nhờ a và a cũng nghĩ là chúng tôi chỉ mượn tạm nhau thôi. Những ngày sau đó tiếp theo a luôn quan tâm tới tôi, a luôn nhắn tin gọi điện và nói những lời yêu thương với tôi. Thực sự tôi ko nghĩ rằng a lại có tình cảm với tôi nhanh như vậy, tôi chỉ nghĩ rằng a chỉ giỡn với tôi thui vì có rất nhiều người con gái yêu anh và cần a hơn tôi. 
Rồi cái ngày u ám của tôi cũng đã tới, tôi đã bị thất nghiệp và trong đầu luôn có những suy nghĩ mặc cảm và nặng nề về bản thân. Tôi đã chia sẻ cùng a và được a an ủi và lo lắng cho tôi, tôi chợt nhận ra là lúc đó tôi cần a, tôi muốn có a bên cạnh…..Tôi đã suy nghĩ rất nhiều để rôi nhắn tin hỏi a .

”tình cảm của a có đủ lớn để giữ e lại không ?” 
 tôi khá bất ngờ khi nhận được câu trả lời của a. A chưa đủ tinh thần để giữ e lại bên a, a muốn e tìm thấy tình yêu và có hạnh phúc tốt hơn. Thế là mọi suy nghĩ của tôi về a đã sụp đổ hoàn toàn, tôi cứ nghĩ rằng mình quá vội vàng quá hoang tưởng về tình cảm a dành cho tôi . Cả đêm đó tôi nằm suy nghĩ về a về sự quan tâm và lo lắng trong thời gian đó a dành cho tôi có ý nghĩa gì. Tôi hụt hẫng và  bất cần từ đó để rồi cuối cùng tôi đã nói với a rằng.

Từ nay chúng ta sẽ không nhắn tin hay gọi điện cho nhau nữa nhé, e cần thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện”. Nói xong nước mắt lăn dài trên 2 gò má, tiếc thương cho cái gọi là tình cảm ngông cuồng của tôi. Cuối cùng tôi xách balo lên và muốn đi đâu đó thật xa để dời xa cái thành phố này, dời xa a…. 
Thật bất ngờ cái ngày mà tôi chuẩn bị đi du lịch thì a đã gọi điện cho tôi, a xin tôi 5 phút để trò chuyện với tôi. A hỏi tôi có tình cảm với a không, có yêu a không…..lúc đó tôi quá bất ngờ và lòng dâng trào nhiều cảm xúc không biết trả lời a như thế nào cho đúng. Nhưng rồi cuối cùng tôi cũng thừa nhận là tôi có tình cảm với anh, thế là chuyện tình của chúng tôi bắt đầu từ đó. 


         Từ cái ngày đó a thường xuyên nhắn tin cho tôi, càng ngày càng nhiều lời yêu thương chăm sóc hơn, thời gian trôi đi kể từ ngày 18/12 thấm thoát  đến nay đã được 4 tháng, thời gian tuy rất ngắn nhưng tôi đã cảm nhận được nhiều sự thay đổi từ a. Tình cảm của a dành cho tôi càng lớn dần theo thời gian, tôi đã sống trong hạnh phúc nhưng vẫn cứ tưởng đó chỉ là một giấc mơ.
       Khi một ngày thứ 7 trôi qua thật nặng nề khi a đã quên nhắn tin cho tôi để rồi tôi luôn chờ đợi và mong mỏi tin nhắn của a. Lúc đó rất muốn nhắn tin cho anh ngày hôm đó nhưng tôi sợ làm phiền a ,sợ công việc bận rộn của a. Sau hôm ấy nhận được tin nhắn hỏi thăm và giải thích của a cho ngày hôm trước. tôi đã bật khóc, khóc cho sự yếu đuối và mong chờ của tôi. Không dám cầm máy lên để trả lời a liền mà chỉ dám im lặng nghĩ về a. Nhưng sau đó e đã gạt nước mắt mà trả lời tin nhắn của a 1 cách lạnh lùng như đang giận hờn từ rất lâu. Qua tin nhắn a biết e rất giận a, a đã giải thích và an ủi e hãy hiểu cho a. Thực sự e rất muốn hiểu a, rất muốn thông cảm cho a nhưng sao e ko làm được. Vì mỗi lần như thế tim e nhói đau, nghẹn ngào để rùi luôn trách móc bản thân mình sao cứ phải chờ đợi a như thế.

     Sau thời gian ấy a dẫn e về giới thiệu với gia đình, e đã rất vui vì mọi người đều rất quý e. Em cũng đã cố gắng và chăm chỉ hoàn thành sứ mệnh của 1 người con gái khi về ra mắt nhà người yêu. Ở nơi đó e luôn thấy hạnh phúc vì hàng ngày được ở bên cạnh a, được a chỉ bảo chuyện gia đình, được trông thấy a khi mỗi sáng thức dậy và còn cảm nhận được nhiều điều hạnh phúc hơn thế nữa …

       Kết thúc chuyến vui chơi ở quê nhà để vô lại TP sinh sống và lao vào với công việc. Anh lại bắt đầu quay cuồng với công việc để rùi không có thời gian nghĩ đến e. Còn e quay trở lại với việc học tập và tìm cho mình một môi trường làm việc mới. Thế nhưng đã 2 tuần rùi chúng ta ko gặp nhau, a đã không còn nhắn tin cho e hàng đêm nữa. Đã ko còn trò chuyện với e mỗi khi e nhớ a, e nhắn tin cho a nhưng có lẽ a đã quá bận rộn hay là a không muốn trả lời tin nhắn của e. 

Chuyện tình của tôi

    Tất cả đã gieo vào đầu e những hoang mang những suy nghĩ về a. Có lẽ e chưa hiểu nhiều về a, để được yêu cầu hay được đòi hỏi gì ở a. Em cảm thấy mình vô dụng vì đến giờ này e vẫn chưa thực sự biết là a đang nghĩ gì về e…. Anh để lại trong e nỗi chơi vơi và lo lắng. Em cố gắng làm cho mình bận rộn, cố gắng học, cố gắng không cho mình thời gian rảnh để suy nghĩ về anh. Em sẽ phải cố gắng điều đó đến bao giờ đây, cố gắng cho trọn vẹn mối tình này với anh như thế nào đây ….. 

(Truyện ngắn còn tiếp của tác giả nếu như mình có cảm xúc viết như hôm nay)

Mít Ướt

- Copyright © Truyện ngắn plus - Truyện ngắn plus - Powered by Blogger - Designed by Johanes Djogan -